Kỳ án Căn phòng 348

Vào ngày 15 tháng 9 năm 2010, Greg Fleniken, một người khai thác dầu ở Louisiana, bước vào phòng 348 của mình tại khách sạn Elegante ở Beaumont, Texas. Nhưng anh đã không bao giờ check out.

Thoạt đầu, các cảnh sát nghĩ rằng cái chết của anh ta là do nguyên nhân tự nhiên - nhưng khi họ điều tra, họ phát hiện ra một điều gì đó tồi tệ hơn đã xảy ra trong phòng khách sạn đó.

Một cái chết kỳ quái do vỡ nội tạng. Và tại sao lại gọi là kỳ quái? Vì cảnh sát không thể tìm thấy hung khí, nghi phạm và đặc biệt là nguyên nhân dẫn đến cái chết của nạn nhân.


Thoạt đầu, cảnh sát thành phố Baeumont đã cho rằng nguyên nhân cái chết của nhà doanh nhân dầu mỏ có tiếng, Greg Fleniken, là một hiện tượng tự nhiên.

“Đó là kết luận chúng tôi rút ra được từ việc khám nghiệm tại hiện trường.” Cảnh sát Scott Apple cho biết.

Nhưng liệu Greg có thật sự chết một cách tự nhiên như thế?

Được biết, doanh nhân Greg Fleniken thường xuyên công tác tại thành phố Beaumont và chỉ về nhà tại thành phố Lousiana vào những ngày cuối tuần. Vào một buổi chiều thứ 4, ngày 15 tháng 9 năm 2010, Greg như thường lệ thuê căn phòng số 348 tại khách sạn Eleganté. Nhưng không hề có ghi chép về việc y trả phòng.

Sau nhiều cuộc gọi không thông đến Greg, người vợ Susie bèn liên lạc với văn phòng nơi y làm việc. Hai vợ chồng thường gọi cho nhau vào mỗi buổi sáng và việc Greg không bắt máy thật không giống tác phong của y chút nào. Greg cũng không có mặt tại văn phòng, nên hai người đồng nghiệp đã đến khách sạn Eleganté để tìm y. Gõ cửa mãi vẫn không thấy ai trả lời, họ sau đó đã nhờ đến sự trợ giúp của quản lý khách sạn. Cảnh tượng bên trong căn phòng khi bước vào đã khiến họ phải gọi ngay 911.


Greg và Susie

Reg Fleniken 55 tuổi, được phát hiện đã tắt thở trong tư thế nằm co lại dưới sàn. Trên tay trái là điếu thuốc còn đang hút dở, TV vẫn đang bật và căn phòng đặc biệt nóng hơn thường lệ. Phía cảnh sát còn phát hiện dưới đũng quần của Greg có một vết ướt nhỏ, nhưng không cảm thấy có gì bất thường nên đã bỏ qua. Lúc tìm thấy, xác của Greg đã ngả sang màu xám xanh, pháp y cho biết y đã qua đời vào khoảng tối ngày hôm qua.

Không có dấu hiệu của sự đột nhập hoặc giết người cướp của, vì tài sản của nạn nhân vẫn còn nguyên vẹn. Khách trọ ở phòng bên cạnh cũng khai báo với cảnh sát rằng, họ không hề nghe thấy gì từ phòng của Greg. Pháp y Tommy Brown với kết quả khám nghiệm tử thi cho biết, ngoài vết xước nhỏ trên mặt do va chạm với nền thảm còn xuất hiện một vết rách khoảng 2cm ở tinh hoàn của Greg. Vết thương sưng to, đổi màu và tiết ra dịch phù. Toàn bộ vùng háng và ngang hông đều là vết bầm tím. Dường như y đã bị vật gì đó đánh vào thật mạnh. Ngoài ra, nội tạng bên trong người y tổn thương thật sự nghiêm trọng. Thức ăn đã tiêu hoá một phần, tuôn ra do ruột bị vỡ. Các vết rách lần lượt được tìm thấy ở gan và dạ dày. Hai chiếc xương sườn bị gãy và tâm nhĩ phải của tim bị thủng một lỗ nhỏ. Pháp y kết luận rằng, Greg đã bị đánh đến chết và đây chắc chắn là một vụ giết người.

Sáu tháng trôi qua, mọi chuyện vẫn dậm chân tại chỗ. Rất nhiều lập luận được phía cảnh sát đặt ra với những kẻ tình nghi là Susie, nhân viên bảo trì và khách trọ ở phòng bên cạnh. Nguyên nhân bao gồm, hôn nhân của Susie và Greg từng rạn nứt và hai người tái hôn sau nhiều năm xa cách. Họ nghi ngờ nhân viên bảo trì vì sự cố mất điện dẫn đến việc tiếp xúc cuối cùng trước khi mất của nạn nhân. Về những người khách trọ phòng bên, cảnh sát nghi ngờ họ có xích mích với nạn nhân nên đã ra tay trừ khử.

Các lập luận không bằng chứng lại một lần nữa đưa phía cảnh sát vào ngõ cụt. Lúc bấy giờ, Susie và gia đình Greg ra quyết định thuê thám tử tư Ken Brennan (cựu cảnh sát) với quyết tâm làm rõ vụ án. Cảnh sát Scott bàn giao lại các thông tin và đưa Ken đến hiện trường nơi xảy ra án mạng. Sau một lúc quan sát khắp các ngõ ngách của căn phòng, Ken lên tiếng “Tôi nghĩ mình đã biết vì sao người đàn ông này chết rồi. Tôi biết cụ thể khi nào anh ấy mất. Tôi biết ai là người giết anh ấy và chúng ta sẽ tóm gọn hắn ta ngay thôi.”


Ken và Scott

Ken tìm ra được chi tiết Greg có thói quen hút thuốc bằng tay phải, nhưng tư thế lúc cầm điếu thuốc khi mất là tay trái. Điều này có thể lý giải rằng Greg bị thương trong lúc đang thả lỏng, và cơn đau đến ngay sau đó khiến y chuyển điếu thuốc từ tay trái sang tay phải để thuận tiện cho việc mở cửa cầu cứu. Thêm một chi tiết đáng chú ý là về thời gian tử vong của Greg, căn phòng nóng hơn thường lệ dẫn đến việc phía cảnh sát tính sai thời gian tử vong của nạn nhân. Chi tiết này trở nên quan trọng khi đối chứng với lời khai của những khách trọ phòng 349 bên cạnh.

Họ có chứng cứ ngoại phạm là hoá đơn tại một quán bar trong thời gian (cảnh sát đưa ra trước đó) Greg gặp nạn. Nhưng với chi tiết mới được tìm thấy đã chứng minh điều ngược lại rằng, khi nạn nhân qua đời họ vẫn đang ở phòng bên cạnh. Ken cho biết thêm, thời gian tử vong thật sự của Greg là từ 8:30-9 giờ tối, sau khi nhân viên bảo trì rời khỏi. Vì với một người không chịu được cái nóng như Greg, không thể không mở điều hoà khi nó đã hoạt động trở lại.

Ken không vội tra khảo ba người nọ, ông tìm đến và hỏi chuyện về vụ án với những người đồng nghiệp nơi họ làm việc. Những đồng nghiệp này khai báo rằng họ có nghe nhắc đến “tiếng súng”. Ken sau đấy đã nhanh chóng cùng Scott trở lại hiện trường vụ án.

Scott: “Chúng ta trở về đó để làm gì?”

Ken: “Để tìm viên đạn đấy chú em”

“Tôi phải đợi 2 năm để biết được bộ mặt của anh ra sao…Có thể anh không cố ý, nhưng anh đã giết anh ấy bằng những lời nói dối, bằng tính ích kỷ và sự lấp liếm vụ việc của anh. Anh nhìn thấy xác của anh ấy được đưa ra khỏi căn phòng đó ngay ngày hôm sau cơ mà. Anh biết rất rõ chính anh đã giết chết anh ấy!” - Susie Fleniken

Đây đã là tháng thứ 7 kể từ sau khi họ tìm thấy cơ thể nằm trên sàn phòng đã cứng lại của Greg. Căn phòng được dọn dẹp ngăn nắp, như thể vụ việc về y chưa từng xảy ra tại nơi này. Ken và Scott không thu thập được gì sau một lúc lâu rà soát lại căn phòng. Ken có chút thất vọng, nhưng ông mạnh mẽ tin rằng khẩu súng chắc chắn có liên quan mật thiết đến vụ án lần này.

Ngay trước lúc chuẩn bị bỏ cuộc ra về, Ken phát hiện được một vết thủng nhỏ được ai đó lắp lại bằng kem đánh răng và giấy vệ sinh, nằm dọc theo bức tường cạnh cửa phòng. Đây là manh mối được cảnh sát bỏ qua khi cho rằng vết thủng là do sự ma sát của tay cầm với bức tường mà tạo thành. Nhưng theo phân tích của Ken, tay cầm của cửa và vết thủng không khớp với nhau mà hơi lệch một chút về phía bên phải.


Vị trí vết thủng

Ông gợi ý Scott cùng kiểm tra phòng 349 bên cạnh, vì đây là bức tường kết nối hai căn phòng lại với nhau. Hai người tìm thấy một vết thủng có kích cỡ tương tự ở đây và họ như thể được khai sáng. Sau khi khoét trống hai vết thủng và chiếu tia laser vào, họ sửng sốt khi phát hiện quỹ đạo của đường thẳng ấy lại hướng đến chiếc giường nơi Greg nằm trước khi mất. Ken lên tiếng kết luận “Anh ấy đã bị bắn chết!”


Tia laser chiếu xuyên bức tường


Nơi vết đạn/laser hướng đến

image

Thế nhưng pháp y Jimmy lại không đồng tình với quan điểm của Ken. Ông là người đã khám nghiệm tử thi của Greg từ đầu đến chân, mổ xẻ từ trong ra ngoài và kết luận trên hồ sơ rằng, anh ta bị đánh nghiêm trọng dẫn đến tổn thương ngực và vùng bụng mà qua đời. Bây giờ họ lại nghi ngờ kết luận chuyên nghiệp và cho rằng phán đoán của ông là sai? Một pháp y dày dặn kinh nghiệm lại không phát hiện ra vết thương do đạn để lại sao? Thật là nực cười.


Kết luận trên hồ sơ

Khi Ken yêu cầu được ngồi lại bàn chuyện với Jimmy, ông lên tiếng: “Các anh nói rằng Greg bị bắn chết? Tôi khẳng định điều ngược lại, anh ấy không hề bị bắn!” và từ chối đào phần mộ đã được hoả táng từ lâu của Greg lên để giám định lại. Sau khi được Ken thuyết thục một lúc lâu, pháp y Jimmy đồng ý cùng ngồi xem lại những tấm hình khám nghiệm thi thể của Greg. Ken lần lượt chỉ vào những vết cắt nơi gan và ruột của nạn nhân. Dù vẫn giữ ý kiến ban đầu của mình, Jimmy cũng không phủ nhận việc vết thương có thể do đạn tạo ra. Nhưng khi Ken sắc bén chỉ vào lỗ hỏng nơi tâm nhĩ (tim) cùng vết rách ở tinh hoàn, ngài pháp y khi ấy mới ngập ngừng thốt lên rằng “Đó thật sự là lỗ hỏng do đạn tạo nên. Truyền thông sẽ chôn sống tôi mất thôi.”


Mô phỏng đạn xuyên từ tinh hoàn lên đến tâm nhĩ

Phạm vi điều tra do đó đã được thu hẹp lại đáng kể. Họ bắt đầu lại từ chỗ “tiếng súng” của những vị khách phòng 349. Được biết những vị khách này lần lượt có tên là Tim Steinmetz, Lance Mueller và Trent Pasano. Họ tra khảo Tim đầu tiên và như thể đã bàn với nhau trước đó, khẩu cung của anh ta cùng hai người còn lại không có gì khác biệt. Ken lúc này bèn bảo Tim viết lại lời khai, đọc to ra và ký tên đóng dấu.

Tim lên tiếng sau khi hoàn tất lời khai “Thế giờ tôi có thể ra về được chưa vậy?”

Ken: “Anh có thể. Nhưng đó là trước khi anh khai gian và ký tên vào bản cam kết này. Bây giờ hãy nói cho chúng tôi nghe SỰ THẬT, hoặc là anh sẽ ăn cơm tù cùng với Lance. Thế nào?”


Tim, Lance và Trent

Cùng với lời khai của Trent tiếp sau đó, sự thật được thám tử Ken Brennan từng bước, từng bước đưa ra ánh sáng. Câu chuyện bắt đầu khi cả ba người Tim, Lance và Trent uống say bí tỉ. Lance rút ra khẩu súng pistol 9mm vừa mới tậu (hợp pháp), nhằm khoe mẻ với lũ bạn. Họ nghịch súng và Lance trong lúc không cẩn thận đã bóp cò. Sau khi tiếng súng vang lên, họ nghe được tiếng thét thảm thiết của Greg cùng tiếng động “thịch” khi y ngã xuống. Trent hốt hoảng trở về phòng mình còn Lance sau khi tiêu huỷ hung khí đã cùng Tim đến một quan bar gần đó nhầm nguỵ tạo chứng cứ ngoại phạm.

Tại phiên toà xét xử của bị cáo Lance vào ngày 30 tháng 10 năm 2012. Luật sư biện hộ phía Lance đã phản biện rằng, kết quả pháp y đưa ra trước đó không hề nhắc đến việc Greg bị trúng đạn và thân chủ của họ vô tội. Phía quan toà nhanh chóng bác bỏ và đưa ra những dẫn chứng rằng anh ta cố ý lách luật (khai gian, thủ tiêu hung khí, tạo chứng cứ ngoại phạm) và vô trách nhiệm như thế nào khi bỏ lại Greg. Đồng thời, bên kiểm sát cũng bổ sung thêm báo cáo mới từ phía pháp y, chỉ ra những thành phần có trong đạn bao gồm đồng, sắt và cadmium được tìm thấy trong tro cốt của Greg. Với tội danh ngộ sát được định ra, Lance sẽ chỉ ngồi tù trong 10 năm cho một mạng người. Còn về Tim và Trent, họ lần lượt nhận 2 năm và 18 tháng tù treo khi chấp nhận đứng ra làm nhân chứng định tội Lance.

Nếu ba người kia không uống rượu và mang theo súng, nếu khách sạn không bị mất điện, nếu Greg không nằm xem phim mà đang làm một việc khác…thì thảm kịch có lẽ sẽ không diễn ra. Nhưng cuộc sống nào có nhiều lần ‘nếu như’ đến vậy. Bạn sẽ không thể biết điều gì sẽ xảy ra với mình ở những giây tiếp theo trong cuộc đời, vì vậy xin hãy trân trọng nó!


Tổng hợp và dịch bởi Phung Tran (Redirecting...)