Vụ án xác phanh thây ở Lan Châu

Do tính chất tàn khốc, thủ đoạn tàn độc, sự phức tạp và liên quan đến nhiều người nhà của nạn nhân tòa án nhân dân thành phố Lan Châu quyết định không xử án công khai giống các vụ án hình sự thông thường mà lựa chọn xử án kín.

Ngày 2 tháng 6 năm 2004 trong cái nóng càng ngày càng oi bức ở thành phố cổ Lan Châu, Tây Bắc, một tin tức đã làm cho đội hình sự cục công an thành phố Lan Châu trở nên căng thẳng. Lúc 11h40 sáng tin tức hỏa tốc báo tới: Tìm thấy một xác chết trong mương thoát nước trước trường Cao đẳng Y học cổ truyền huyện Thành Quan, thành phố Lan Châu, tỉnh Cam Túc.

Ngay lập tức đội cảnh sát hình sự, bác sĩ pháp y, nhân viên điều tra hiện trường, cảnh khuyển, tất cả các điều tra viên kỹ thuật liên quan đến vụ án đều lên xe đi đến hiện trường nơi phát hiện thi thể.

Hiện trường đã được đội hình sự đồn công an phân cục Thành Quan phong tỏa nghiêm ngặt.

Mùa hè và mùa thu là thời điểm mùa mưa ở Lan Châu. Để đảm bảo dòng chảy của lũ cũng như xả lũ trôi chảy, văn phòng quản lý thành phố sẽ cử một người dọn dẹp đến chịu trách nhiệm dọn dẹp rác thải gây tắc nghẽn trong mương thoát nước. Leo lên leo xuống trong mương hôi thối cỏ gai mọc um tùm, đây là công việc gian khổ cần sự nghiêm túc thực hiện. Vì vậy công nhân vệ sinh được phái đến đều là người tương đối lớn tuổi, giàu kinh nghiệm.

Công nhân chịu trách nhiệm làm vệ sinh đoạn trường Cao đẳng Y học cổ truyền là lão Quách. Vào lúc 11h ngày 2 tháng 6 khi ông đang dọn dẹp từ trên xuống dưới như thường lệ, phát hiện chỗ đã dọn sạch ngày hôm qua nhiều hơn 3 túi rác màu đen. Trong lòng lão Quách lấy làm lạ, người nào lại hao tổn sức lực mang rác vượt qua mấy lớp cỏ rậm rạp kia xuống đây. Nghĩ thế lão Quách liền đưa tay mở túi nilon ra, là một khối thịt. Người lão Quách như có một dòng điện chạy qua khiến tóc tai dựng đứng, tay chân nổi da gà

Khi ông luống cuống mở túi nilon thứ hai, tiếng kêu khiếp hãi trong cổ họng cuối cùng cũng phát ra: Trời ơi, giết người rồi

Trong túi nilon thứ hai lão Quách thấy được là một bàn tay, một bàn tay trắng bệch

Sau khi các bác sĩ pháp y của Phòng Điều tra Tội phạm thành phố Lan Châu kiểm tra cẩn thận ba túi nhựa màu đen đã nhận định rằng nó là xương cốt và các bộ phận của cơ thể phụ nữ, xác nhận rằng đây là một vụ án giết người chặt xác. Các pháp y còn nhận định rằng nghi phạm của vụ án thủ đoạn độc ác, thủ đoạn vứt xác lão luyện, tám chín phần là người đã từng giết người trước đó

Sau đó cảnh sát lấy hiện trường ném xác làm trung tâm tiến hành tìm kiếm điều tra bốn phía đã phát hiện những phần thi thể còn lại khác.

Thông tin vụ án được gửi đến phó giám đốc Sở Công an tỉnh, cục trưởng cục công an thành phố Lan Châu Diêu Viễn, vị này là hình cảnh xuất thân từ đội cảnh sát hình sự có kinh nghiệm lâu năm, đã lập tức đưa ra chỉ thị: Cơ quan điều tra hình sự thành lập một tổ chuyên án, cố gắng phá án sớm nhất có thể, không để ảnh hưởng đến xã hội.

Tổ chuyên án nhanh chóng triển khai công tác điều tra, thông qua mạng lưới trinh sát và mạng lưới truyền thông các loại hi vọng có thể xác định được tên tuổi của xác chết, tra rõ nguyên nhân vụ án một cách nhanh nhất.

Không lâu sau, các tin tức đã được phản hồi lại, trong đó có một tin tức đến từ phân cục công an Thất Lý Hà khiến tổ chuyên án chú ý: một phụ nữ tên là Thương Xuyến sống ở khu Thất Lý Hà đã mất tích vào ngày 30 tháng 5. Vào chiều ngày 1 tháng 6, chồng cô là Trương Phong trong lúc đang tìm vợ mất tích đã lấy tin tức từ công ty viễn thông số điện thoại cuối cùng nói chuyện với cô là số điện thoại của người mà Thương Xuyến lúc chuẩn bị đi có nhắc tới, Trình Vĩ

Trương Phong lập tức gọi cho số của Trình Vĩ, điện thoại nối máy

Trương Phong sốt ruột gào lên trong điện thoại: Thương Xuyến đâu? Cô ấy đâu rồi?

Đáp lại là giọng của một nam thanh niên trẻ tuổi: Cô ta về rồi. Tối hôm qua đã về rồi

“Trở về đâu? Nhanh nói cho tôi biết?”

“Về nhà”

“Nhà nào?”…Tút, tút, tút

Trương Phong nổi nóng đập điện thoại còn đang phát ra tiếng máy bận xuống đất: “Tên súc sinh đáng chết này”

Trương Phong gọi lại số kia lần nữa nhưng không thể nào nối máy được

Cảm thấy vợ mình có thể đã gặp bất trắc Trương Phong nhanh chóng đi đến cục công an Thất Lý Hà báo án

Trong lúc đội hình sự cục công an Thất Lý Hà đang triển khai điều tra vụ án mất tích thì phát hiện thi thể tại mương nước trường cao đẳng y học cổ truyền khiến cho hai vụ án tự nhiên có mối liên kết với nhau

Đội pháp y tiến hành lấy xương cốt được ném ở hiện trường kiểm tra xác định được người chết khoảng 24~27 tuổi. Tổ chuyên án lập tức xoay quanh vụ án của Thương Xuyến điều tra.

Thương Xuyến, nữ, sinh tháng 3 năm 1978, người Ninh Hạ, Tứ Xuyên, gia đình buôn bán phân bón hóa học nhà ở thành phố Ngân Xuyên. Tháng 8 năm 1999 trong lúc đến Lan Châu làm ăn đã quen biết với giáo viên Trương Phong, hai người kết hôn vào tháng 5 năm 2000, sau khi cưới hai người tình cảm rất tốt. Chỉ là Thương Xuyến trời sinh tính tình hoạt bát sau khi cưới vẫn giữ sở thích kết giao bạn bè, không con, không nghề nghiệp ổn định, Thương Xuyến dành phần lớn thời gian để trang điểm xinh đẹp, mặc các nhãn hiệu nổi tiếng, cầm điện thoại di động nhãn hiệu nổi tiếng đi tới đi lui dường như là để khoe cho mọi người nhìn thấy mình là xinh đẹp người giàu có. Cho mọi người ấn tượng đây là một chị gái có tiền

Nhưng cơ thể bị phân cắt rồi vứt vào trong mương nước có phải là người phụ nữ xinh đẹp Thương Xuyến hay không còn phải dựa vào rất nhiều kết quả khám nghiệm pháp y. Tổ chuyên án đã phái người đến Ninh Hạ, Tứ Xuyên gặp mẹ của Thương Xuyến, cảnh sát không dám nói tường tận lí do mời bà đến chỉ âm thầm lấy mẫu máu rồi ngồi máy bay hỏa tốc đến bộ công an làm giám định DNA. Cảnh sát còn cử đội trưởng Lý Bân và nữ cảnh sát Tiểu Triệu nói chuyện phiếm vô thưởng vô phạt với mẹ cô về quá trình trưởng thành của Thương Xuyến, nói lòng vòng một hồi cảnh sát cuối cùng cũng nắm được ngón tay út bàn tay trái của Thương Xuyến có một vết sẹo khi còn bé do nghịch ngợm mà bị thủy tinh cắt phải, không nhìn kỹ là không thể nhìn ra.

Mà trùng hợp là ngón út tay trái thi thể cũng có một vết thương người ngoài không thể nhìn thấy. Nghe được lời kể của mẹ Thương Xuyến đội trưởng Lý Bân đã nghĩ: Người chết tám chín phần là Thương Xuyến đã mất tích

Đúng như đã dự đoán ngày 16 tháng 6 phòng giám định DNA bộ công an đã xác định hai người có quan hệ máu mủ

Công việc điều tra các mối quan hệ quanh Thương Xuyến được triển khai.

Các mối quan hệ xung quanh Thương Xuyến cực kỳ phức tạp, Lan Châu, Ngân Xuyên, An Huy, Bắc Kinh các nơi đều có. Trước nhiều mối quan hệ được phản ánh, tổ chuyên án đã vạch ra kế hoạch, thời gian, sự kiện và nhân vật từ gần đến xa đầu tiên là từ Lan Châu, để tìm hiểu, kiểm tra và sau đó mở rộng ra các tỉnh khác.

Rất nhanh đã có đột phá. Theo Lý Xuân Yến người đã gặp Thương Xuyến trước khi cô bị sát hại nói: Mới từ An Huy trở lại Lan Châu, Thương Xuyến đã gọi điện thoại ngay cho cô, hẹn cô buổi tối đến quán bar Tân Hồng Thạch uống bia, lúc đó sẽ giới thiệu cho cô hai ông chủ có tiền.

Quán bar Tân Hồng Thạch là một trong những quán bar cao cấp ở Lan Châu, người có thể tới đây phần lớn là người có tiền. Có thể được mời đến chỗ này, là việc rất vịnh dự. Được người bạn tốt mới từ nơi khác về nhiệt tình mời, Lý Xuân Yến dĩ nhiên không tốt từ chối.

Cũng chính vì Thương Xuyến nhiệt tình mời, nên đã vô tình để lại cho cảnh sát đầu mối cực kỳ quý báu. Buổi tối ngày 28 tháng 5 Lý Xuân Yến đến quán bar Tân Hồng Thạch nhìn thấy ngoại trừ Thương Xuyến còn có hai người đàn ông lạ mặt, người già một chút gọi là “Trình Vĩ”, mang mắt kính gọng vàng người trẻ tuổi hơn một chút gọi là Lý Tiểu Quân mang mắt kính gọng đen, còn có thêm một người phụ nữ giọng miền Nam tên là Đỗ Tố Dung hình như là người yêu của Lý Tiểu Quân, dáng vẻ ôm ôm ấp ấp rất thân thiết. Thương Xuyến giới thiệu bọn họ đến Lan Châu làm ăn lớn, cụ thể làm gì thì họ không nói. Nhưng dáng vẻ dường như là người có tiền

Thương Xuyến nhìn rất thân thiết với bọn họ giống như là bạn cũ lâu năm vậy. Nhưng sau khi nghe ngóng mới biết bọn họ quen biết nhau không lâu, là do vào ngày 20 tháng 5 Thương Xuyến trên xe lửa trở về Lan Châu quen biết. Chỉ là bèo nước gặp nhau bình thường chứ chưa nói gì đến thâm giao.

Nhóm bọn họ chơi ở Tân Hồng Thạch đến rạng sáng ngày 29 tháng 5 mới ra ngoài, bởi vì mỗi người về một hướng khác nhau nên Thương Xuyến đón xe về nhà một mình, ba người kia thuận đường đưa Lý Xuân Yến về nhà

Theo chồng Thương Xuyến nhớ lại, rạng sáng ngày 29 tháng 5 vợ anh trở về ngủ một mạch đến trưa. Ngày 30 Thương Xuyến gọi điện cho chồng nói cô ở bên ngoài quen biết hai người bạn muốn mướn phòng ở Lan Châu nên muốn cô đi giúp đi xem một chút. Dù sao cũng nhàn rỗi ở nhà nên đi giúp bạn cũng như để thiết lập mối quan hệ. Lỡ như hai ông chủ này làm ăn lớn ở Lan Châu mình cũng có thể nhờ cậy được

Đối với cô vợ thường ngày thích giao du này Trương Phong không hề nói gì chủ yếu là không thể nói, dù không muốn cũng đành nhìn vợ mình trang điểm ăn vận xinh đẹp cứ thế mà đi. Giống như mọi ngày 7h30 Trương Phong gọi điện hỏi vợ đã ăn chưa. Thương Xuyến trả lời giọng điệu rất bình thường nói đang cùng mấy người bạn kia dùng cơm không nghe ra chút nào bất thường trong đó. Không ngờ đến khi Trương Phong gọi lại lần nữa điện thoại đã tắt máy.

Trương Phong lo lắng chịu đưng cả đêm đến hôm sau đã bắt đầu đi tìm THương Xuyến. Thông qua người bạn làm ở công ty viễn thông đã điều tra ra vào lúc 19h30 trước khi điện thoại bị tắt trừ Trương Phong ra người cuối cùng cô nói chuyện chính là Trình Vĩ

Trình Vĩ không nghi ngờ gì nữa là người có tiếp xúc gần nhất với nạn nhân trở thành người bị tình nghi lớn nhất.

Căn cứ vào miêu tả của Lý Yến Xuân lệnh truy nã Trình Vĩ và Lý Tiểu Quân đã được gửi đến khắp nơi trên cả nước

Ngay lúc này đột nhiên lại tiếp tục xảy ra vụ án mất tích. Người mất tích không ai khác chính là Đỗ Tố Dung

Ngày 10 tháng 6 cha của Đỗ Tố Dung từ Tứ Xuyên vội vã chạy đến Lan Châu báo án, nói con gái ông Đỗ Tố Dung đi làm tại một “tẩy dục trung tâm” (là một trong những địa điểm giải trí. Nó tích hợp các chức năng như tắm, phòng nghỉ, đánh bạc, trò chơi giải trí, phòng tập thể dục và spa. Chủ yếu ở các thành phố và thị trấn) ở Lan Châu đã mất liên lạc. Ngày 1 tháng 6, sau nhiều ngày liên tục không thể gọi điện được nên đã đi đến Lan Châu tìm. Đỗ Tố Dung từng nói cho cha mình rằng tối ngày 20 tháng 5 có hai vị khánh đến chọn hai nhân viên phục vụ trong hai người đó có Đỗ Tố Dung. Sau đó nghe người cùng làm khi đó Lý Xuân Dung nói Đỗ Tố Dung yêu đương với một trong hai vị khách đó nên không tới đây đi làm nữa.

Còn phía trung tâm thì nói rằng con gái ông không phải là nhân viên chính thức lúc trung tâm cần mới điện thoại tới làm mấy tiếng, xong chuyện là tính tiền là đi. Cha Đỗ Tố Dung thấy kì lạ dù hỏi thế nào vẫn thấy mơ hồ. Trong lúc đi ngang qua một tiệm sửa xe đạp vẫn than thở không biết rốt cuộc con gái mình làm gì ở Lan Châu. Người thợ đang bận rộn sửa xe trong bụng cảm thấy buồn cười, cũng không nghĩ nhiều ném ra một câu: “Chính là mấy cô phục vụ tiếp khách, trong mắt những người lao động như chúng tôi mà nói cũng không khác làm gái là bao”.

“Không khác làm gái là bao” Mấy lời này như sấm bên tai cha Đỗ Tố Dung, mém chút nữa làm ông té ngã. Bị đả kích cha Đỗ Tố Dung vốn định bỏ đi nhưng nghĩ đến đứa cháu ngoại còn nằm trong tã, không có mẹ nó biết phải làm sao? Suy đi nghĩ lại vẫn đi vào công an thành phố Lan Châu báo án

Báo án này của ông lão Tứ Xuyên đã cung cấp cho tổ chuyên án thêm một phương hướng điều tra.

Từ những lời nhân viên làm trong trung tâm biết được tối ngày 20 tháng 5 hai người đến dục cầu trung tâm chính là hai người mà công an đang truy tìm Trình Vĩ và Lý Tiểu Quân. Hai người này vừa đến Lan Châu đã tới những nơi như thế là thói quen hay là còn có mưu đồ gì khác?

Trình Vĩ là ai? Lý Tiểu Quân là ai? Bọn họ tới Lan Châu là làm ăn gì? Tại sao người bị hại Thương Xuyến lại quen biết họ? Từ thủ pháp sát hại, phân xác, đến ném xác có thể thấy hai người này không chỉ thủ đoạn tàn nhẫn mà còn là người có kinh nghiệm phạm tội. Hai người này lần đầu tiên tới Lan Châu hay là lần thứ hai, thứ n? Lựa chọn hiện trượng ném xác cũng khá kín đáo. Không khó để thấy rằng bọn họ đối với đường xá ở Lan Châu cũng không xa lạ gì. Còn cô gái tên Đỗ Tố Dung kia một khi rơi vào tay hai tên sát nhân giết người chặt xác nhất định là lành ít dữ nhiều.

(Còn tiếp)


Dịch bởi: Tố Nhi (Redirecting...)

Theo điều tra dấu vết hai người Trình Vĩ và Lý Tiểu Quân hoạt động ở Lan Châu dần dần lộ ra

Trình Vĩ và Lý Tiểu Quân đã mướn phòng số 909 ở số 73 đường phía bắc khu Thành Quan. Cảnh sát đã điều động bao vây quanh khu vực phòng 909 nhưng lúc ập vào thì người đã sớm không còn

Điều tra viên đã cẩn thận điều tra phòng số 909 ngoài quần áo bị vứt bỏ đã phát hiện trong nền nhà phòng vệ sinh có vết máu, sau khi nhân viên kỹ thuật hóa nghiệm các dấu vết đã xác định rằng đây chính là hiện trường đầu tiên sát hại Thương Xuyến.

Bây giờ có thể khẳng định chắc chắn hai tên hung ác này sau khi đã giết người một cách tàn nhẫn trong phòng trọ đã chạy khỏi Lan Châu.

Cảnh sát càng tăng cường gắt gao phong tỏa mọi con đường, hòng tìm được tung tích của hai kẻ thủ ác. Rất nhanh sau đó nhận được tin tức thẻ ngân hàng của Thương Xuyến đã bị rút đi 50 tệ ở Ninh Hạ

Phó cục trưởng phụ trách tổ chuyên án Hồ Nghĩa đưa ra nhận định: Xem đường chạy trốn của hai tên này bỏ đông lấy tây rồi lại vòng hướng bắc không đơn giản là những kẻ cướp của giết người thông thường mà rất có thể còn làm ra những vụ án khác. Nhất định phải tăng tốc độ đuổi bắt, sớm đem bọn chúng về quy án, nói không chừng trong quá trình chạy trốn hai tên lang sói này sẽ còn giết hại thêm nhiều sinh mạng vô tội khác

Ngày 13 tháng 8 lại có thêm tin tức: thẻ ngân hàng của Đỗ Tố Dung đã rút tiền ở Sơn Đông Tế Nam.

Cảnh sát Tế Nam lập tức tập trung cảnh lực lục soát khắp thành phố. Lăn lộn hơn 10 ngày cuối cùng cũng nắm được ngày 30 tháng 8 hai tên nghi phạm đã rời khỏi Tế Nam, đi về Thạch gia trang ở tỉnh Hà Bắc

Cảnh sát lại đánh hỏa tốc ra Thạch gia trang yêu cầu cảnh sát địa phương phối hợp tra rõ địa điểm ẩn náu, nhất cử nhất động của hai tên nghi phạm. Cảnh sát hai nơi Cam Túc, Hà Bắc toàn lực ra quân, càn quét mọi ngóc ngách cuối cùng giữa trưa ngày 1 đã phát hiện tung tích của bọn hắn bên trong khu sinh hoạt Miên Thất, Thạch gia trang

Tổ điều tra lập tức chạy đến ngầm điều tra từng tầng một của khu sinh hoạt Miên Thất đến 5 giờ chiều cùng ngày đã bao vây phòng 303. Còn đặc biệt phái người canh giữ các cửa sổ đề phòng chó cùng dứt giậu

Cảnh sát đứng trước lối đi quan sát tình hình, lúc 6 giờ một thanh niên xách theo một thùng nước và chậu rửa mặt vội vàng từ đối diện đi tới. Người này vừa đi đến cảnh sát tóc tai đều dựng cả lên: “Lý Tiểu Quân”

Lý Tiểu Quân đang hết sức chăm chú ôm những thứ kia đi vào phòng 303 tòa nhà số 9.

Chỉ huy tổ chuyên án Hồ Nghĩa sau khi nghe báo cáo hiện trường đã phán đoán: Từ những dụng cụ mà hai người này đã mua, tám chín phần là đã tiếp tục gây án, chuẩn bị phân thây hủy thi. Những nghi phạm như thế này thường sẽ rất cảnh giác, một khi bọn chúng đánh hơi được có gì khác thường sẽ phản ứng kịch liệt ngay lập tức, một là chạy trốn hoặc là cá chết lưới rách.

Mà cá chết lưới rách không phải là kết cục tổ chuyên án mong muốn, bọn họ là muốn thắng lợi khải hoàn. Vì vậy cảnh sát Hà Bắc đã phái đến một nữ cảnh sát có kinh nghiệm thực chiến, nhiệm vụ của cô là giả làm nhân viên ghi đồng hồ điện, lừa bọn hắn mở cửa. Nữ cảnh sát tiến đến gõ cửa phòng 303 nhưng không hề có phản ứng gì, tựa như bên trong không có người vậy. Nghi ngờ, nữ cảnh sát xoay người lại dùng ánh mắt hỏi cấp trên.

“Gõ lại” Cấp trên ra lệnh

Tiếng gõ cửa lại kiên trì kéo dài

“Ai vậy?”

Rốt cuộc cũng có phản ứng, là tiếng của một người phụ nữ

“Tôi đến thu tiền điện, sẵn tiện kiểm tra đồng hồ”

Tiếng bước chân dừng lại do dự ở cửa một chút, “xoẹt” tiếng cửa mở ra

“Rầm” một tiếng cửa bị một lực mạnh mẽ kéo ra, “Á” tiếng phụ nữ thét lên, người kéo cửa xông vào là Trương Kim Cương phó đội trưởng tổ chuyên án. Khi nhìn thấy người phụ nữ Trương Kim Cương kinh hãi: “Là cô”

Người phụ nữ này chính là Đỗ Tố Dung đã mất tích cùng với Trình Vĩ và Lục Tiểu Quân. Cô ta còn sống. Sau khi trấn tĩnh lại Trương Kim Cương lập tức xác định phải bắt được là hai tên kia. Mục tiêu của ông là nhà vệ sinh, sau nhiều ngày truy lùng ông đã sớm nhận định được chỗ nào là là nơi để chặt xác. Cửa nhà vệ sinh bị chặn lại, là chặn ở bên trong. Trương Kim Cương bộc phát sức lực đạp tung cánh cửa nhà vệ sinh, người bên trong bị đạp bay ngã xuống sững sờ nhìn, cây dao trong tay cũng làm rơi xuống đất.

Trương Kim Cương một cước đá bay cửa nhưng vẫn muộn một bước, ở góc tường sớm đã có một thi thể. Lúc Trương Kim Cương đột kích nhà vệ sinh, Chu Hoành và cảnh sát Thạch gia trang đã đạp cửa phòng ngủ áp chế người bên trong, còng tay hắn lại

Trương Kim Cương nhìn người trên ngực có hình xăm đầu hổ phía dưới bụng có một vết sẹo phẫu thuật đích thị là Trình Vĩ người bọn họ đuổi bắt bao lâu nay

Nhận được báo cáo cảnh sát công an thành phố Thạch Gia Trang liền phái nhóm lớn cảnh sát đến hiện trường. Hiện trường chặt xác tàn nhẫn kinh khủng khiến cả cảnh sát cũng giật mình

Đội phó tổ chuyên án Trương Kim Cương hiểu rõ đây là thời cơ tốt nhất công phá tuyến phòng thủ trong lòng nghi phạm. Một khi bỏ qua để cho nghi phạm từ trạng thái hoảng loạn, kinh hoàng lúc bị bắt hồi phục lại tinh thần vậy thì không còn dễ đối phó nữa. Vì vậy không màng đến ăn cơm nghỉ ngơi, cảnh sát hai nơi Thạch gia trang và Lan Châu hợp lực tạo thành một tổ điều tra có năng lực thẩm vấn rất mạnh để thẩm vấn bọn chúng.

Người tự xưng Trình Vĩ tên thật là Thẩm Trường Ngân sinh 26 tháng 1 năm 1975 huyện Hoạch Gia thành phố Tân Hương tỉnh Hà Nam. Lý Tiểu Quân tên thật là Thẩm Trường Bình sinh ngày 8 tháng 3 năm 1983 là em trai của Thẩm Trường Ngân. Tại hiện trường tội ác phòng 303 khu sinh hoạt Miên Thất thành phố Thạch Gia Trang bọn chúng khai nhận rất nhanh những tội ác kinh khủng của mình. Tổng cộng có 12 vụ

Trên đường truy bắt hai tên tội phạm, Trương Kim Cương tin chắc rằng hai tên sát nhân này không chỉ gây ra một vụ phanh thây ở Lan Châu nhưng khi tận tai nghe được từ miệng hai tên nghi phạm này thừa nhận bọn chúng đã làm ra 12 vụ án mạng, hơn nữa còn bắt đầu từ năm 1999 khi hai anh em bọn chúng bắt đầu cuộc sống giang hồ đẫm máu của mình, thật sự là vượt ra khỏi sự dự tính của ông.

Theo lời khai nhận của 3 nghi phạm, cảnh sát lên đường tìm kiếm bằng chứng phạm tội và hiện trường ném xác. Qua hai ngày khám nghiệm, nhân viên kỹ thuật tổ chuyên án đã thu hoạch được rất nhiều. Trên tường nhà vệ sinh phòng trọ khu Thất Lý Hà lấy được một lượng vật chất khả nghi, sau khi khám nghiệm có phản ứng với máu người, xác định đây là là bộ phận cơ thể người

Trong một phòng trọ khu Thành Quan lấy được một cái thớt được nghi phạm xác nhận là công cụ phạm tội, 3m dây thép và một lưỡi dao cạo

Một phần cơ thể người đã bị phân hủy nặng được tìm thấy trong một túi nhựa màu đen trong một ống thoát nước bên ngoài bức tường phía đông của một công ty sửa chữa ô tô tại Thất Lý Hà. Sau khi khám nghiệm xác định là gan người và một phần tim. Cách 120 mét về phía nam số 85, thôn Bắc, thị trấn Nhạn Than, Thành Quan vớt được một túi nhựa màu đen trong một ao cá bỏ hoang, trong đó là một số xương và bộ phận cơ thể người. Chúng bao gồm ba đốt xương sống, một số xương sườn, hai xương ức và năm mô mềm.

Sở dĩ những khối thi thể này sau 3 tháng vẫn còn tìm thấy là do bọn chúng muốn đem những chứng cớ đưa bọn chúng đến chỗ chết này ném càng xa, càng bí mật càng tốt, nhưng không ngờ vì vậy mà khiến những chứng cớ này được bảo tồn nguyên vẹn, là nhát đao chặt đứt tội ác của bọn chúng

Thông qua các nỗ lực phối hợp của các cơ quan công an ở nhiều nơi, chân tướng tội ác đã dần được hé lộ:

Từ tháng 9 năm 1999 Thẩm Trường Ngân sát hại Trương Quang Tinh ở Lâm Châu Hà Nam, đến 30 tháng 8 năm 2004 bị bắt tại hiện trường giết người chặt xác ở Thạch Gia Trang tổng cộng có 12 sinh mạng đã bị hủy dưới tay của bọn chúng, trong đó có 11 phụ nữ trẻ. Đặc biệt là tội ác giết người đẫm máu ở Lan Châu vào tháng 6/2003.

Tháng 6 năm 2003 hai anh em họ Thẩm làm ăn thất bại ở Lan Châu lâm vào khốn cảnh, ngay cả cuộc sống tối thiểu cũng không thể đảm bảo. Hai người thường ngày sinh hoạt phóng đãng thường xuyên lui tới những nơi như quán bar, vũ trường đương nhiên là không chịu nổi cuộc sống đạm bạc, cực khổ. Khi tiền trong túi đã hết sạch, không muốn làm những việc tay chân, ăn xin lại sợ mất thể diện liền trộm cướp, phóng hỏa, giết người một đường thẳng tiến, cuối cùng đã chọn nơi bọn chúng thường ngày tiêu nhiều tiền nhất - các tụ điểm ăn chơi tìm được mỏ vàng mà chúng muốn đào

Những người phụ nữ tìm vui xa hoa trụy lạc tại các tụ điểm giải trí là mục tiêu của bọn chúng. Hai tên này mướn một căn nhà tại hẻm Lan Đông, đường Tân Tây, Thất Lý Hà. Lại đặc biệt mướn thêm một phòng vắng vẻ cách xa khu dân cư làm nơi giết người chặt xác. Sau đó, bọn chúng đã mua dao, rìu, búa, kéo, xô, túi nhựa và các công cụ khác để phạm tội, sắm thêm cặp mắt kính ngụy trang thành vẻ ngoài lịch sự nho nhã, dụ dỗ không ít người. Một khi lộ chuyện liền trốn thoát không để lại tung tích

Vì để trốn tránh sự truy đuổi của cảnh sát, hai anh em họ Thẩm đem những cách phản trinh sát học được trong phim ảnh nhiều năm áp dụng vào trong cách thức gây án. Sự giảo hoạt tàn ác của bọn chúng đối phó với những cô gái ngây thơ rất dễ dàng chỉ đơn giản là bắt cóc, cưỡng bức rồi giết chết.

Người, một khi mất hết nhân tính sẽ biến thành ma quỷ, thậm chí còn đáng sợ hơn ma quỷ. Người nào gặp loại ma quỷ này, không khác nào gặp phải tai ương.

Người đầu tiên gặp phải hai tên ác quỷ này chính là cô gái phục vụ Diêu Phương

Diêu Phương đến từ Vũ Đô, Cam Túc. Non nước Giang Nam đã nuôi dưỡng nên dáng vóc và gương mặt xinh đẹp của cô, nhưng vùng núi cằn cỗi và gia đình nghèo nàn lại không cung cấp cho cô kiến thức và kỹ năng để sống. Sau khi từ vùng núi nghèo nàn đến Lan Châu đi làm, ham muốn kiếm tiền mà không phải chịu khổ đã dẫn dắt cô đi vào con đường bán tiếng cười mua vui.

Vào một buổi tối tháng 6 năm 2003 Diêu Phương đã gặp được hai anh em họ Thẩm ăn mặc như người có tiền tại một phòng tiệc. Dáng vóc cường tráng lại có kinh nghiệm dụ dỗ phụ nữ Thẩm Trường Ngân giả dạng thành một ông chủ, Thẩm Trường Bình là bạn của hắn. Hai tên phối hợp biểu diễn, lừa đâu trúng đó, chưa từng bị thua

Chỉ nhắm đến việc săn đàn ông Diêu Phương dưới ánh đèn mờ tối của vũ trường không thể nhìn ra dã tâm dưới dáng vẻ của hai anh em họ. Dục vọng tiền bạc, sự hào phóng ngụy tạo, sự thân thiện nhã nhặn đã kéo gần quan hệ giữa 3 người rất nhanh. Thường lui đến nhưng nơi như thế này anh em họ Thẩm đương nhiên biết những cô gái lăn lộn ở chốn này cần nhất thứ gì, đó chính là tiền. Bọn họ giống nhau đều là vì tiền.

Đương nhiên Diêu Phương người nhìn thấy tiền đã sáng mắt không có lý do gì mà không tình ý tiền miên, dây dưa với ông chủ triệu phú. Ở cùng với ông chủ có tiền một đêm kiếm được xấp xỉ một ngàn tệ, thậm chí là có thể nhiều hơn, mà ông chủ như vậy không phải ngày nào cũng gặp được, nên khi có cơ hội là phải bám lấy không buông. Nhưng Diêu Phương không thể ngờ rằng không những cô không thể kiếm được tiền mà số tiền mồ hôi nước mắt cô dành dụm mấy năm qua cũng bị mất

Đêm khuya vắng, ba người sau khi chơi chán chê ở vũ trường đã đi đến phòng trọ anh em họ Thẩm mướn chuyên để giết những cô gái phục vụ bán dâm như Diêu Phương. Vừa vào đến cửa Diêu Phương liền cảm thấy không đúng muốn quay đầu chạy trốn nhưng tất cả đều đã không còn kịp nữa dù có giãy dụa phản kháng cũng vô ích. Diêu Phương vì để giữ được tính mạng của mình chỉ có thể lựa chọn bọn chúng muốn cái gì cô cho cái đó.

Thẻ ngân hàng của cô bị lục soát lấy đi

“Mật mã là gì, muốn sống thì nói nhanh”

Thẩm Trường Ngân vừa nói vừa huơ con dao nhọn trong tay

“Trong thẻ có 3 vạn tệ, các người cứ lấy đi hết đi, cầu xin các người thả tôi ra. Nhà tôi còn có cha mẹ già, em trai em gái còn nhỏ chờ tôi về, cũng giống như cha mẹ các người mong đợi các người trở về vậy”

Đứng trước sinh mạng, người vì tiền mà bán dâm như Diêu Phương cũng chỉ đành từ bỏ tiền

Thẩm Trường Bình không tin mật mã là đúng liền cầm thẻ chạy đến một trụ ATM gần đó rút thử. Mật mã quả nhiên là đúng, hắn ta rút ra 200 tệ đi về nhà báo tin. Thẩm Trường Ngân thấy 3 vạn tệ đã vào tay ngay trước mắt, vừa nắm tóc Diêu Phương vừa cười: Không phải anh đây không muốn thả cô em mà là không dám thả. Nếu như cô em đi ra khỏi cánh cửa này, không đi báo án thì cũng là quay lại trả thù, anh không dám tin cô em. Anh cũng là vì mình thôi, đành phải để cô em chịu uất ức mà đi trước một bước vậy, anh đây cũng vạn bất đắc dĩ. Có gì oan uổng thì cứ tìm Diêm vương mà tố cáo

Sau đó hai anh em dùng dây thép siết cổ cô gái xa lạ không thù không oán với bọn họ. Sau khi giết xong, hai anh em trong bóng tối như ác quỷ, dã thú vung dao và rìu chặt xác thành nhiều mảnh, cho vào túi nhựa đen, rồi trong đêm đen đem từng bọc rồi lại từng bọc ném vào cống, rãnh hẻo lánh. Xử lý xong thi thể, hai tên cẩn thận quét dọn căn phòng và sàn nhà. Sau khi rút tiền của người bị hại nhiều lần thì chạy trốn khỏi Lan Châu

Dục vọng tội lỗi được thỏa mãn, tâm lý phạm tội càng gia tăng. Bọn chúng cứ giết người, tiêu hoang rồi lại giết người, tiêu hoang. Khi bọn chúng đến thành phố Bao Đầu vào một ngày giá rét tháng 12 đã lại tiếp tục dùng máu tanh thấm đẫm bầu trời đêm của thành phố này

Bao Đầu là thành phố lớn thứ hai của Nội Mông, người từ khắp nơi trên đất nước đã xây dựng thành phố gang thép này thành một thành phố ngày càng thịnh vượng, nó cũng dùng cá tính hào phóng và tấm lòng bao la của thảo nguyên chào đón mọi người.

Tháng 12 năm 2004, hai anh em họ Thẩm theo dòng người cuồn cuộn lẫn vào thành phố thép của thảo nguyên này. Sở dĩ lựa chọn Bao Đầu là vì bọn chúng từng đến đây làm ăn, quen thuộc đường sá, thói quen sinh hoạt ở nơi này, dễ dàng ra tay hạ thủ, ẩn mình.

Khi hai em chạy trốn đến Côn Minh, Vân Nam sống vất vưởng đã quen biết được một đồng đạo, nghe bọn chúng nói phải đi đến Bao Đầu liền cho bọn chúng số điện thoại của Lý Xuân Linh một gái bán hoa ở Bao Đầu chỉ cần nói là bạn của hắn sẽ được cô ta tiếp đãi tốt.

Đây quả thực là quá phù hợp khẩu vị của bọn chúng, đối tượng bọn chúng săn đuổi chính là loại gái bán hoa như thế này. Buồn ngủ gặp được chiếu manh, không cần suy nghĩ, chuyến đi Bao Đầu này chắn chắn sẽ vô cùng trót lọt, nghĩ thế bọn chúng không thể đợi lâu lập tức đi đến ngoại ô của thành phố. Nhưng khi bọn chúng đến, mọi chuyện lại không suôn sẻ như chúng tưởng tượng, số điện thoại của Lý Xuân Vinh gọi được nhưng người nhận không bắt máy, khiến cho bọn chúng không có cách nào tiếp cận. Thường xuyên qua lại với những loại người này Thẩm Trường Ngân hiểu rõ, loại con gái buôn da bán thịt không nhận điện thoại từ số lạ là vì lo sợ, nhưng cứ từ từ nhẫn nại gọi, sẽ có lúc đối phương tò mò không nhịn được nhấc máy của một số gọi đến liên tục.

Quả nhiên vào buổi chiều ngày thứ ba đối phương đã bắt máy: Alo, là ai vậy?

Là giọng một cô gái trẻ tuổi, nghe giọng hình như vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ. Thói quen sinh hoạt không giống người thường chính là đặc thù của loại gái bán hoa này. Thẩm Trường Bình sử dụng hết thủ đoạn của bản thân bỏ đi lo ngại của Lý Xuân Linh, hết lòng nịnh bợ cuối cùng cũng khiến cho Lý Xuân Linh từ chỗ từ chối đến đồng ý gặp mặt.

Địa điểm hẹn gặp là tụ điểm giải trí, lựa chọn nơi như vậy là vì có thể mang đến cảm giác an toàn cho những người làm nghề nghiệp như Lý Xuân Linh. Nhưng anh em họ Thẩm giỏi nhất là dùng chiêu trò lôi kéo những cô gái trăng hoa này, không bao lâu đã khiến cho Lý Xuân Linh ngoan ngoãn theo chân họ đi đến hang ổ của bọn chúng.

Sau khi lừa được Lý Xuân Linh về bọn chúng cưỡng bức, đánh đập rồi lại làm nhục đều làm theo đúng trình tự, một cái cũng không thiếu. Cướp sắc xong đương nhiên là đến cướp tiền.

Lý Xuân Linh giao ra thẻ ngân hàng, nói ra mật mã còn nói rõ trong thẻ chỉ có 2, 300 tệ, tiền mấy tháng trước kiếm được đều đã gửi về nhà. Thẩm Trường Bình đem thẻ ngân hàng đi kiểm tra thử, kết quả lời Lý Xuân Linh nói là thật. Hai anh em họ Thẩm một lòng chỉ nghĩ đến cướp tiền nhưng trong tấm thẻ kia chỉ có mấy trăm tệ, thẹn quá hóa giận cầm dao tra hỏi Lý Xuân Linh còn có tiền ở chỗ khác nữa không, nếu không giao ra chỉ có đường chết.

Đứng trước sống chết Lý Xuân Linh chỉ có thể khóc lóc cầu xin tha cho cô một con đường sống. Thẩm Trường Bình cầm lưỡi dao lạnh như băng kề sát má của Lý Xuân Linh

“Tha thì có thể tha, nhưng mà phải tìm người có tiền đến thay cô cho bọn tôi”

Đã sớm bị dọa đến hoảng loạng, Lý Xuân Linh người chỉ một lòng mong sống sót liền vội vàng bắt lấy cọng rơm cứu mạng này.

Lý Xuân Linh gọi đến cho một người chị em của mình, tên là Tư Cầm. Tư Cầm được Lý Xuân Linh gọi đến không có chút nghi ngờ gì liền đi đến phòng 203, tòa nhà số 18, số 7 phố Cương Thiết, thành phố Bao Đầu. Ngay lập tức cô bị lột sạch quần áo, điện thoại di động, đồ trang sức, thẻ ngân hàng. Tất cả đều bị cướp sạch không sót lại chút gì.

Sau khi Thẩm Trường Bình ép được mật mã thẻ ngân hàng lấy đi tiền mồ hôi nước mắt của Tư Cầm, trở về chuyện muốn làm đầu tiên chính là giết người diệt khẩu. Bọn chúng tàn nhẫn kéo Lý Xuân Linh đang run lấy bẩy từ căn phòng bên cạnh kéo vào phòng vệ sinh nhét vào tay cô con dao còn đang nhuốm máu nói:

“Muốn chết thì đâm mình một dao, muốn sống thì đâm cô ta một dao”

Trong khi đang nói, Lý Xuân Linh đã bị dọa đến sắp ngất bị Thẩm Trường Bình cầm tay của cô dùng sức đâm vào cổ Tư Cầm, máu theo nhát đâm đó phún ra ngoài, bắn lên tay, chân, mặt, toàn thân Lý Xuân Linh, cô thét lên một tiếng rồi ngất đi

Hai anh em họ Thẩm dùng dao và rìu phân tách thi thể, rồi sau đó đem axit sulfuaric rót vào một cái chậu nhựa ngâm các khối thi thể vào, ngày tiếp theo khi xương cốt bị ăn mòn thì đổ vào bồn cầu theo dòng nước biến mất không còn thấy tăm hơi. Đem những thứ axit không phân hủy được nhưng răng, tóc ra ngoại ô thiêu hủy, không thiêu hủy được thì vứt bỏ ở nơi xa

Khi ánh mặt trời chiếu rọi lần nữa trên thảo nguyên giá rét, cô gái bán hoa Tư Cầm từ nay đã vĩnh viễn biến mất trên thế gian này.

Sau khi Lý Xuân Linh tỉnh lại, thấy tay mình đã nhuốm máu của bạn mình, biết được cả đời này mình không thoát khỏi liên quan thì liền òa khóc nhưng một con dao nhọn lại đung đưa trước mắt khiến cô lập tức im bặt.

“Cô em biết không! Bàn tay dính máu của cô em cũng bẩn thỉu như bàn tay dính máu của bọn ta. Từ giờ trở đi cô chính là người chung đường với bọn ta, sống cùng một chỗ, chết cùng một nơi. Nếu cô em còn muốn sống trên đời này, thì mọi thứ phải nghe theo chúng ta. Cô em cũng thấy đó, giết một người cũng chết, giết 100 người cũng chết. Địa chỉ, số điện thoại nhà cô em bọn ta đã biết rõ, chỉ cần bọn ta muốn không cần bọn ta động tay chỉ cần một cú điện thoại, một nhà của cô em còn không biết tại sao mà chết. Sống chết của cô em, của người nhà cô em đều dựa vào biểu hiện của cô em đó”

Lý Xuân Linh lo lắng cho người nhà bị dọa sợ đến ngã nhào xuống đất: “Tôi chuyện gì cũng nghe theo các anh, chỉ cần các anh không làm hại đến người nhà của tôi…”

Trong sự thao túng của hai anh em họ Thẩm, Lý Xuân Linh dẫn dắt bọn chúng đến thế giới buôn thân bán thịt của những người chị em của cô

(còn tiếp)